Đường lên Mộ rất đẹp nhưng chưa được đầu tư tốt thành địa điểm tham quan.
Cần được bảo tồn nhiều hơn. Vì nơi đây thường xảy ra lũ lụt
Tài năng của Đào Tấn về lĩnh vực tuồng hát bội chỉ thật sự có điều kiện mài giũa, khi ông chính thức được bổ làm chức quan trong ban Hiệu thư, soạn tuồng do nhà vua chỉ định. Soạn những vở như vậy, tất yếu Đào Tấn không có đất để thể hiện cái tôi cá tính nghệ sĩ của mình, nhưng bù lại đó là khoảng thời gian ông trau dồi được vốn ngôn từ bác học, trau chuốt lời văn tuồng bóng bẩy, giàu tính ước lệ uyên bác và nghiêm ngặt trong từng ý từng câu.Từ 1898 – 1902 Đào Tấn soạn Cổ thành hội (còn gọi là Quan Công quá quan), Trầm Hương các, Hoàng Phi Hổ quá Giới Bài quan, Hộ sanh đàn. Đây chính là giai đoạn đỉnh cao trong sự nghiệp tuồng Đào Tấn.Quan niệm Đào Tấn đã thể hiện qua đôi câu đối ông viết ở Học bộ đình:Thiên bất dự nhàn, thả hướng mang trung tầm tiểu hạSự đô như hí, hà tu giả xứ tiếu phi chânTạm dịch:Trời chẳng cho nhàn vào bận rộn này tìm chút rảnh.Việc đời như kịch, há trong chốn giả bảo không chân.Câu đối trên đã cho thấy một Đào Tấn ý thức rất rõ vai trò của nghệ thuật hát bội trong mối liên hệ với cuộc sống. Ông muốn thông qua nghệ thuật hát bội để nói lên nỗi niềm truớc thời cuộc của chính mình, đồng thời cũng nhận thấy giá trị di dưỡng tinh thần cao quý của bộ môn nghệ thuật này
Đây là nơi hồi lớp 11 lớp của mình đi quét dọn. Giờ mới nhớ lại nè
Quê hương bình định - xóm hương sơn
Hơi vắng
Bình Định quê tui
Những nơi tuyệt vời cho lịch sử
Rất đẹp
Tốt
VÂNG