Sài Gòn có khá nhiều quán phở Bắc có tuổi đời vài chục năm. Có quán người đứng bán đã là thế hệ thứ 2, thứ 3. Nhưng có quán sau 72 năm từ ngày mở, chỉ một người nấu và đến nay, khi hầu hết quán đã nâng cấp nhiên liệu nấu với than đá, than tổ ong, bếp gas thậm chí là bếp điện thì người chủ vẫn trung thành với kiểu nấu bằng củi truyền thống - phở Cao Vân (Mạc Đĩnh Chi, Quận 1). Hầm nước dùng với củi nhiệt độ ổn định hơn, chất ngọt thơm trong xương cũng được từ từ tiết hết vào nước, ông Trần Văn Phồn, hơn 90 tuổi, chủ quán lý giải.Ông Phồn - người Hà Nam kể, so với những ngày đầu nấu phở, cái duy nhất ông thay đổi là chuyển dùng sá sùng của Quảng Ninh sang sá sùng Nha Trang.👉25 Mạc Đĩnh Chi, Q1
Lần đầu tiên ăn ở đây do 1 người bạn dẫn đi là năm 1996 đến nay là 23 năm. Quán do 1 bác trai sáng lập và nay vẫn còn minh mẫn quản lí. Quán được nấu theo phương pháp truyền thống vẫn giữ được nét riêng không như các quán Phở bây giờ. Quán hiện nay vẫn sử dụng củi để đốt lò như ngày xưa. Mùi vị phở thơm mùi đặc trưng to phở to nhiều bánh nhiều thịt rau tươi ngon( có lẻ do bán tại nhà nên không tốn tiền mặt bằng nên giá cả tương đối ). Nằm trên đường Mạc Đĩnh Chi gần Nguyễn Thị Minh Khai nên ai có dịp ghé qua thưởng thức hương vị phở xưa
Phở ngon, vị vừa miệng. Sự thật, mình biết quán này khi đọc chuyên mục ẩm thực của báo điện tử Zing, nên tìm đến đây thưởng thức. Hai tô phở - nạm gân & tái - đã không làm nhà mình thất vọng. Phở ăn ngon & giá 55.000/ 1 tô.Quán có chỗ để xe phía trước, anh giữ xe nhanh nhẹn, vui vẻ.Nhân viên phục vụ nhanh. Sáng nay mình ăn lúc 9:00, thấy quán rất đông khách.Địa điểm dễ tìm, ngay trên đường Mạc Đĩnh Chi; sát bên cũng có khoảng hai quán phở.Đây là quán phở gia truyền thật sự, bạn có thể tìm bài báo trên Zing để đọc nếu thực sự muốn tìm hiểu thêm.
Quán này nghe nói bán mấy chục năm rồi, này ghé ăn thử thấy bình thường. Nước phở ko được đậm đà, mình gọi tái gầu mà thấy giống nạm, thịt nạc bở ăn ko ngon.
Trước tôi chơi thể thao buổi sáng ở đường Trần Cao Vân hay ghé quán ăn. Phở ở đây nấu theo kiểu ngoài Bắc, ăn khá ngon, nước dùng, thịt và bánh phở nhiều. Hôm nay có việc đi ngang ghé ăn, chất lượng vẫn như mong đợi.
Phở Cao Vân lấy công làm lãi. Phở ngon theo vị Miền Nam. Nước dùng tuy ngọt xương, nhưng vẫn bổ sung thêm đường. Bánh phở chắc và nuột. Bát phở khá nhiều thịt. Giá 46 K cho bát tiêu chuẩn. Quán nổi tiếng, lâu đời nhưng cảm giác chính vì vậy mà không chịu thay đổi chăng. Phục vụ theo phong cách gia đình, không cần khách. Đầu bếp sắp bát phở là cụ bà gần 70, có vẻ không đủ sức khỏe, cuối buổi bán than mệt, đòi nghỉ sớm. Bát đĩa không tạo cảm giác sạch sẽ. Bàn ghế dơ, nền nhà bẩn. Chật chội và không có máy lạnh.Tuy vậy khách Tây vẫn tìm đến ăn. Theo lời một trong con em chủ nhà làm thì trước đây quán rất đông , ăn uống tràn sang vỉa hè cả 3-4 căn nhà hàng xóm. Nay thu hẹp chỉ còn lại trong nhà. Quán đang thời kỳ suy thoái chăng?
Dù xuất phát từ miền Bắc, nhưng phở lại được người Sài Gòn rất ưa chuộng. Quán phở Cao Vân là một trong những địa điểm được thực khách Sài Gòn lựa chọn mỗi khi nói đến “phở Bắc ngon”.Chủ quán phở là một cụ ông đã ngoài 90 tuổi, tên Phồn, lúc nào cũng ngồi trên một cái bục cao bên góc trái, phía trong cùng của quán.Quán cũ, cái gì cũng cũ kỹ, quen thuộc từ bức tường gạch men, sàn nhà gạch ô vuông nhỏ xíu, cái tivi đời cũ mấy mươi năm, lò nấu phở bằng củi truyền thống, bài Phở đức tụng trên tường, và bảng hiệu cùng lời cam kết Phở Cao Vân - Lấy công làm lời treo trên cao.Tô phở nóng hổi, nghi ngút khói, nước dùng trong và vàng như màu hổ phách, tỏa mùi thơm khó cưỡng tiết ra từ xương ống bò hầm. Bánh phở bản nhỏ, mềm nhưng có độ dai vừa đủ. Miếng vè cắt mỏng, vừa đủ độ chín, lớp mỡ viền màu ngà quanh miếng thịt hồng hồng, nhìn chỉ muốn cắn ngay cho thỏa cơn thèm.Hành lá và cọng rau mùi được rắc trên cùng, bị thứ nước phở nóng này ép cho ra hết những tinh dầu chứa đựng bên trong, tạo nên mùi hương dễ chịu và quyến rũ lạ. Húp muỗng nước đầu tiên, vị ngọt thanh lan đều nơi cuống họng. Vị bò đậm thì có đậm thật, nhưng nước dùng hơi nhạt vì đây là những tô phở sớm nhất trong ngày, nếu để đến trưa ăn sẽ vừa miệng hơn. Gọi thêm chén tiết hột gà, nhiều người không biết thì nghĩ “tiết” là thứ nước liên quan gì đến máu bò, nhưng không phải, đó là nước cốt của xương bò hầm, rất ngọt và ngậy.Phở ở đây được nấu bằng củi dầu chứ không phải than đá tổ ong, cũng không nấu bằng bếp ga. Bếp trong quán của ông được quây kín và có ống khói thoát lên trên. Ông Phồn giải thích, việc dùng củi hầm xương cho nước dùng tốt nhất vì bảo đảm về nhiệt độ, không làm ô nhiễm không khí quán ăn.Ăn phở ở đây, ngoài hương vị thơm ngon, tôi còn phát hiện ra một giá trị bất biến khác. Đó chính là chữ tình. Khách đến đây dù lần đầu hay lần thứ một trăm, một nghìn linh một, đều sẽ được đối xử như nhau.Dù gì đi nữa, người Sài Gòn vẫn xem phở Cao Vân như là một trong những giá trị ẩm thực nhắc nhớ hoài niệm về một thời đã qua.Một tô phở Cao Vân có giá từ 40.000 đến 70.000 đồng, tùy thực khách lựa chọn.
Quá ngon, giá cả hợp lý bất ngờ so với quán ở Q1.
Ăn được, không xuất sắc lắm nhưng vẫn là một trong những quán phở hiếm hoi hiện nay còn giữ được cốt cách danh từ PHỞ .
Rất nhiều người đến đây ăn uống kể cả khách nước ngoài. Mọi người cứ đến đây ăn thì sẽ có cảm nhận cho riêng mình chứ tôi mà khen thì lại sợ nói quá!
Thích bài thơ của Tú MỡNhưng vị Phở với Tôi đạt 6/10
Quán phở Cao Vân của ông Phồn quen thuộc với khách Sài Gòn đã mấy mươi năm rồi.Bước vào quán này, cái gì cũng cũ kỹ, quen thuộc như nụ cười tuổi cổ lai hi của ông chủ: bức tường gạch men, sàn nhà gạch ô vuông nhỏ xíu, cái tivi đời cũ mấy mươi năm, lò nấu phở bằng củi truyền thống, bài Phở đức tụng trên tường, và bảng hiệu cùng lời cam kết Phở Cao Vân - Lấy công làm lời treo ngay trên đầu chỗ ông ngồi.Khách của quán Cao Vân thì thích đến quán, vừa thưởng thức vị phở truyền thống, vị tương ớt rất Bắc, không gian quán xưa cũ, vừa đọc vừa ngẫm câu thơ Phở đức tụng trên tường, hỏi han ông chủ quán rất xưa, xưa như một mảnh ký ức...Và lão gia của quán Cao Vân vẫn sáng sáng dậy sớm nêm nồi nước dùng, kiểm tra thực phẩm, ngày ngày ngồi đếm tiền chẵn tiền lẻ, quản lý thu chi, tháng tháng đóng thuế kinh doanh, thuế thu nhập ở tuổi 95.
Quán phở mà gia đình rất thích ăn. Nước dùng trong, mùi vị đậm đa, thịt mềm...
Với tôi, đây là nơi món phở ngon nhất Việt nam ...
Quán bán đồ ăn ngon và lâu đời ở sài gòn.
Quán phở rất ngon và chú bán phở rất nhiệt tình.
Phở Bắc lâu đời tại saigon. Ông Lão tạo nghiệp quán này cũng đã đi cuối năm 2020. Nhưng quán vẫn còn đây.
Nước dùng chưa thật sự nóng hổi, thua phở Thìn ở phần này.
Quán phở do ông bà chủ gốc Bắc sáng lập, nhưng cách nấu và bài trí đã được biến đổi cho phù hợp khẩu vị miền Nam. Dẫu vậy, bát phở bò tái nạm vẫn giữ nguyên vị phở bò truyền thống. Mình và đoàn chuyên gia của Trung tâm xét nghiệm ADN NOVAGEN ở ngoài Hà Nội đã qua đây ăn phở 2 lần và đều rất hài lòng. Phở ngon quá nên lúc ăn xong mới nhớ chụp hình thì chỉ còn...gói giấy ăn là nguyên vẹn
Thơm, ngon đậm vị.Giá khá ok
Hương vị bình thường không có gì đặc biệt, giá cả thì với mặt bằng quận 1 với nhiều thịt vậy là ok, 55k/tô.
Ngon, đáng tiền. Chỗ ngồi hơi nóng
Quán bán một tô phở thập cẩm quá nhiều thịt so với giá cả mặt bằng chung, một tô phở nước dùng thơm ngon phở bắc nhưng vị sài gòn cộng với thịt thà quá nhiều và ngon...sẽ trở lại....
Ko thấy 2 cụ với mấy đứa cũ đâu
Giá cao, phở tạm được, chất lượng.
ăn cũng bình thường không có gì đặc sắc lắm
Không còn như xưa.
Quá ngon.
Tổ phở nhiều thịt, hương vị đặc trưng phở bắc. Ngon.
Quán phở lâu năm của tphcm, lấy công làm lời.Đây là một trong những quán Phở truyền thống mà mình rất thích ăn. Do công tác xa TP nên hôm nay có dịp quay lại để thưởng thức.Giá thành khoảng 55k/tô. Nếu so sánh chất lượng với các quán khác cùng đẳng cấp, Thương hiệu thì mình thấy giá thành ở đây là không mắc.Phở ở đây tô lớn, bánh phở nhiều, thịt cũng tương đương nên khẩu phần này Sẽ làm cho bạn no cả buổi. Bánh phở ở đây hơi mỏng, mình thì thích ăn dày nhưng cũng không phải vấn đề lớn. Thịt nạm cắt vừa phải, khoảng 2mm nên không quá dày và dai.Nước phở nấu kiểu gì mình thấy hơi sệt nhẹ, vì vậy nên rất đậm đà.Bên trong bao nhiêu năm quay lại cũng không thay đổi nhiều. Vẫn những câu thơ in trên vách.Chúc bạn có được trải nghiệm giống mình.
Phở ngon mỗi cái thời gian mở cửa ít quá.
Hình như đã đổi người bán.
Phở có ở Sài Gòn rất lâu! Nước phở nấu bằng củi.
Lượng thịt và bánh rất nhiều
Hương vị vẫn giữ nguyên. Không đâu sánh bằng
Bánh phở quán dùng loại bánh khô rồi trụng nước sôi, ko dùng bánh tươi. Nước dùng ngọt thanh, sa tế quán làm ngon, nhân viên phục vụ ko đc vui vẻ thân thiện cho lắm
ăn cũng được
.. dù tôi đã ăn nhiều nơi, nhưng nơi đây là một trong những Quán phở ngon nhất Việt nam !!!
Phở ngon, quán sạch sẽ.
Phở rất ngon
Quán do 2 ông bà chủ mở đã rất lâu. Chất lượng không thay đổi sau bao nhiêu năm. Tô nhiều thịt và bánh, ăn rất đã
Phở rất ngon, quán tuy nhỏ và lâu đời nhưng chất lượng vẫn tốt. Phục vụ nhanh nhiệt tình. Giá hợp lý.
Tô phở chất lượng. quán hơi cũ nhưng sạch sẽ. gọn gàng. giá cả phù hợp.Góp ý chủ quán ko nên để chó đi vòng vòng trong quán.
Phở ngon! Sạch sẽ! Chủ quán nên xem xét bớt bột ngọt/nêm lại và tăng nước hầm xương lên.
Đến quán lần đầu vào chiều 19/01/2018 khi có công chuyện ra quận 1. Gọi 2 tô phở cho mình và bạn gái, ăn cũng bình thường không có gì nổi trội đặc sắc, có chăng là đúng giá vì nhiều thịt và bánh.Thái độ của cô phục vụ khoảng tuổi 2x rất tệ, khi bê phở đặt rầm xuống bàn nhôm 1 cái. Mình gọi thêm 2 ly nước tắc thì 1 ly có muỗng rất dơ, khi kêu cô ấy lại để than phiền thì chả được lời giải thích nào, lẳng lặng đi lấy muỗng mới cắm vào ly của mình rồi đứng xem TV tiếp. Khi tính tiền thì cầm 1 tay, không có thái độ thân thiện.Mình và bạn gái là những người trẻ, rất dễ tính nhưng thái độ của cô nhân viên kia rất mất dạy. Có cảm giác quán phở bán đắt và có tiếng rồi thì chẳng cân khách làm gì nữa, lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng đến quán này.
Tôi rất thích phở Cao Vân.
Là quán phở Bắc nhưng có biến tấu cho phù hợp với trong SG.Phở có vị nhẹ nhàng, hương thơm vừa vặn. Các món thịt ăn kèm đa dạng: tái, nạm, gân... Thịt nạm không đậm đà lắm. Có đầy đủ rau thơm giá trụng như kiểu miền Nam và tương ớt kiểu miền Bắc.Giá cả khá mềm so với quận 1.
Phở truyền thống của ông già đã ngoài 90 truyền lại. Ăn ngon, giá hợp lý ghé khá thuận lợi, ô tô có thể đậu đc.
Ngon, dành cho người thích phở vị thanh
Phở ở đây ăn rất ngon nha. Quán có từ rất rất lâu đời. Vì nhìn vào không gian xung quanh, gạch đá, kiểu xây hồi xưa, quán cũng rất rất nổi tiếng. Quán sạch sẽ. Phở thơm, nước ngon, bánh phở cũng khác. Một tô 50k. Giá hợp lý, không quá mắc. Quán vẫn còn nấu bằng củi khô. Phở mà được nấu bằng củi khô thì còn ngon hơn bình thường. Trà đá thơm. So với phở tàu bay thì ở đây không gian ấm cúng hơn. Vẫn thích chất lượng ở đây.
Quán phở lâu đời ở Sài Gòn, vị phở lạ miệng chút. Đến để ăn phở và cảm nhận không gian cũ đừng đòi hỏi thêm gì nha😉
Phở vị bắc nhưng đã gia giảm lại cho hợp khẩu vị của địa phương (để cho thêm tương, rau thơm, giá,... chứ chuẩn vị bắc thì không thêm được). Giá cả tương đối hợp lý so với chất lượng và vị trí trung tâm SG. Mọi người chán cơm thèm phở nên đến ăn thử :).Vừa xem được clip phỏng vấn bác chủ quán, cảm nhận ông bán rất có tâm, bán cho mọi người, mọi thành phần không phân biệt, bán phở cũng như bán đi giá trị của bản thân mong mọi người đều hài lòng với những giá trị đó!!!
Quán nhỏ.Phở ngon.Không gian quán sạch.Gia truyền lâu năm :)Giá hơi đắt tí.
Góc chia sẻSáng nay mình ăn phở Cao Vân trên đường Mạc Đĩnh Chi. Mình gọi tô đầy đủ. Thịt thà cũng khá, nhưng ôi thôi, nước phở nhạt nhẽo, chả có hương vị gì, đặc biệt là đầy bột ngọt... Ăn xong về uống cả lít nước, tới trưa thì nhức đầu kinh khủng, miệng đến giờ vẫn nhờ nhợ.Thôi, 1 lần sợ tới già, thề ko bao giờ quay lại nữa.
Nơi yêu thích của ai yêu món phở truyền thống và lâu đời. Quán cũng có các bạn phục vụ xinh xắn dễ thương nữa.
Đây là quán phở với hương vị truyền thông của người Sài Gòn.
Quán này có từ rất lâu, quán khá nổi tiếng. Phở nấu theo hương vị miền nam, sạch sẽ, thơm ngon. Giá hợp lý. Quân hơi nhỏ. Mọi người nên đến.
Phở ngon, giá ổn, vị trí ngay trung tâmQuán phở rất lâu đời rồi. Có ông già quản lý, mình hay ghé vì làm ở gần đâyPhở ngon, nước phở trong, thịt rất ngon vì có nguồn thịt tốt. Tái, gầu, bò viên các loại ngon vô cùngQuán có chỗ đậu xe máy nữaĐiểm yếu của quán là khá nóng. Ngồi giờ trưa khá bí, ăn xong toát hết mồ hôi
Không gian quán gia đình xưa cũ.Phở kiểu Bắc nh nước vị đậm kiểu Nam, thịt tươi ngon nhiều hơn phở. Rau giá tương sạch. Đặc biệt nấu bằng củi.
50k một tô phở to cực, nhiều thịt bò. Tuy nhiên, bò hơi dai và nước khá nhạt, nồng mùi bánh phở tan ra.Quán sạch sẽ, phục vụ nhanh. Có điều thái độ hơi kìNói chung là tầm trung bình, tạm ổn
Phở ngon, nhớ kêu nhiều bánh nếu an khoe. Mấy bé phục vu dễ thuong. Chủ quán là người cao tuổi nhưng rất nhanh nhen. Nêm nếm,bốc bánh là do chủ làm hết nên hương vị chắc không đổi qua nhiều năm. Một tô tầm 48k t3/2018. Thịt nhieu nuớc ngot. Đáng đồng tiền. Hãy thử khi còn thử nhé. Không có chỗ để xe dễ bị hốt.
Cụ ông 90 tuổi kinh doanh phở Hà Nội trên đất Sài Gòn bén duyên với nghề bán phở từ khi chỉ 6 tuổi, trải qua bao thăng trầm, ông Trần Văn Phồn chủ quán phở Cao Vân trên đường Mạc Đĩnh Chi, quận 1 vẫn miệt mài gắn bó với nghề dù đã 90 tuổi.Người đến quán phở Cao Vân thường là khách quen, nên dù quán không lớn và sang trọng như nhiều quán phở khác ở trung tâm quận 1, giá lại khá cao 40.000 đến 60.000 một tô, nhưng chỉ tầm 8h sáng, nồi nước phở lớn đã gần cạn. Theo đánh giá của người sành ăn, phở Cao Vân là một trong số ít quán vẫn còn giữ được hương vị Bắc ở TP HCM, phần lớn là nhờ vào người chủ đã gắn bó với nghề hơn 60 năm nay.Sinh ra trong một gia đình nghèo ở Hà Nam, chưa đầy 7 tuổi ông Phồn đã phải theo anh trai lên Hà Nội bán phở ở Ngã Tư Sở từ những năm đầu 1930. Lúc bấy giờ đói lắm, hai anh em thuê một cái nhà nhỏ ngủ và để xe phở. Một tô phở thời ấy chỉ có vài xu. Chúng tôi chỉ việc bỏ thịt và gia vị vào tô, còn khách sẽ tự chan nước dùng và kiếm chỗ ngồi ăn”, ông kể. 90 tuổi, ông Phồn vẫn minh mẫn ngồi thu và trả tiền dư cho khách mỗi ngày. Ảnh: Thi Hà.Ngày nào cũng bán hàng quần quật từ sáng đến tối, nhưng số tiền kiếm được chẳng đáng là bao. Năm 1945, ông Phồn gặp được người bạn trở về từ Sài Gòn cho biết mảnh đất miền Nam dễ kiếm được “miếng cơm manh áo” hơn, nên đến năm 1947 ông quyết định theo chân đoàn người di cư vào đây để trốn nạn đói. Ban đầu, khi mới đặt chân lên mảnh đất mới này ông mưu sinh bằng nghề bán cà rem (kem mút), rồi thuê đất trồng chuối nhưng cuộc sống vẫn cơ cực. Cuối cùng ông quyết định se duyên lại với nghề nấu phở. Ông và người vợ của mình sắm một chiếc xe đẩy để bán phở dạo.“Để báo hiệu cho mọi người biết có xe phở đi qua, tôi chỉ cần đánh vào bộ gõ đồng thau, ai muốn ăn thì chạy ra nhanh không tôi đi mất”, ông Phồn nhớ lại.Bán dạo được khoảng 5 năm, đến năm 1952 với số tiền dành dụm được, ông thuê 100m2 ở đường Trần Cao Vân (vị trí ngày nay là Nhà thiếu nhi quận 1) để bán. Lúc đó giá thuê chỉ có 20 đồng một tháng. Cũng từ thời điểm ấy ông đặt tên quán phở là Cao Vân.Đến năm 1961 mảnh đất này bị lấy lại nên ông Phồn tìm thuê mặt bằng ở đường Mạc Đĩnh Chi. Mặt bằng này ngày xưa do những người Chà quản lý (hay còn gọi Tây đen). Lúc ấy khách đông lắm, mỗi ngày bán được 50-60 yến bánh, giá một tô phở chỉ có vài đồng. Phở ngày đó không rau, giá như bây giờ. Khách nối dài ra đến tận ngoài đường, cho nên không chỉ tôi, mà vợ con cũng đứng bán”, ông hồ hởi nhớ lại.Thời ấy, mặt bằng khá nhỏ hẹp nhưng người Tây đen vẫn thu thuế môn bài và tiền tổng lợi tức. Tuy nhiên, nếu bán được nhiều bánh và thịt, mỗi tháng họ sẽ cho ông 700 đồng, vợ 600 đồng và con trai ông 300 đồng. Sau khi cộng lại số tiền được trả, ông dùng món tiền đó để trừ tổng lợi tức phải nộp. Nhờ thế mà ông tích lũy được tiền lãi, mua lại mặt bằng này và làm sổ đỏ.“Những năm 1960, người Mỹ bắt chúng tôi bán hàng phải đứng. Họ tới ăn rất đông, hễ thấy họ là tôi phải ưu tiên bán trước, có thế họ mới không gây phiền nhiễu cho tôi”, ông Phồn bộc bạch.Thức khuya dậy sớm mỗi ngày, tâm huyết với nghề nhưng cuộc đời ông lại quá gian truân khi năm 1975 kinh tế khó khăn, khách hàng thưa dần và quán phở phải đóng cửa. Thời điểm ấy, cũng là lúc vợ và con trai ông tìm đường ra nước ngoài sinh sống.Vợ và con trai có vận động tôi đi cùng nhưng trong lòng tôi vẫn yêu mảnh đất này lắm nên không nghĩ đến chuyện ra đi. Lúc đó tôi không biết tiếng Anh, nếu có qua đó chắc cũng chẳng có việc gì phù hợp”, ông bỗng lặng đi.Mãi đến năm 1980, ông Phồn mới tiếp tục mở lại quán phở trên đường này. Ông thuê những người thân là họ hàng phụ giúp nấu nướng và phục vụ khách. Hiện quán của ông có 6 nhân viên. Một người nấu chính, 5 người phục vụ và giữ xe. Còn riêng ông, vì tuổi cao sức yếu nên chỉ đảm nhận phần nếm nước phở và thu tiền.Bộc bạch về nghề nấu phở, ông Phồn tâm sự, đây là một nghề nhọc nhằn và lắm thăng trầm. Cho đến bây giờ, ông vẫn phải dậy từ 4-5h sáng để kiểm kê nguyên liệu cũng như chăm chút cho nồi nước dùng. 22h đêm, sau khi quán hết khách và dọn dẹp tươm tất ông mới đi ngủ.
Tôi & gia đình là khách hàng quen thuộc của quán. Là một tiệm phở NGON BỔ RẺ
Tạm ổn
Quán nhỏ nhưng phở ngon, giá cũng chấp nhận được với mặt bằng ở ngay trung tâm thành phố và chất lượng của tô phở.
Phở ngon, hợp vị
Thức ăn lâu năm, phục vụ khg được tốt
Quán phở lâu đời ngon và có nét riêng.
Phở ngon, hương vị đậm đà, nổi tiếng lâu năm, không có chỗ đậu ô tôGiá bây giờ là 50k/tôTháng 3/2018
Phở ngon, chất lượng ổn định nhiều năm. Giá hợp lý nhưng bát phở hơi lớn nên hơi nhiều với người ăn yếu.
Phở gia truyền mang đậm hương vị Miền Nam
Không ngon và không vệ sinh. Rau dùng nhìn không được sạch sẽ.
Giá hợp lý, nước dùng thanh, rất đáng để các bạn ghé ăn và cảm nhận. Xin mời.
Phục vụ nhanh,quán sạch sẽ,phở ngon,giá ok...
Phở khá nổi tiếng với người dân Sài thành
Ngon , giá mềm
Giá hơi cao, rau hơi dơ...
Ăn được chứ thịt ko dc tươi
Phở ngon. Quán nóng và hơi chật. Giá hơi cao.
Không còn ngon nữa cả về chất lượng và dịch vụ
Ngon bá cháy. Mọi người ăn thêm tiết hột gà nữa nhé