Phả lục về một vị Đại phu là công thần ở triều vua Anh Tông thời Hậu LêHùng Vương dựng nước, núi xanh vạn dặm, khai sáng nền thành đô cung điện, nước biếc một vùng, mở ra đạo vua sáng tôi hiền để cứu vật giúp người. Suốt thời nhà Hùng thuờng có bách thần sông núi vốn hay xuất thế đầu thai vào người nhà làm con để cứu nước giúp dân. Gia đình nào có phúc ắt sẽ được.Khi ấy, ở trang La Xá, huyện Tứ Kỳ, phủ Hạ Hồng (tục gọi là Doanh Bối), đạo Hải Dương (tên cũ là Hồng Châu) có ông họ Phạm, tên húy là Thọ Khảo, đã dự thi Hương và trúng Hương cống, nghe thấy chiếu của vua gửi các đạo châu huyện trong nước, mới về triệu dự thi Hội và đỗ Tiến sĩ, lúc 29 tuổi. Ngay hôm đó, ông bái tạ vua, lĩnh áo mũ vinh quy trở về quê, vui mừng mổ bò lợn, bái tạ thiên địa, cùng bách tần sông núi, khao vọng phụ lão trong trang khu, mời khắp thân hào các châu cùng đến dự ăn uống.Hôm sau, thấy sứ trong triều phụng mệnh mang chiếu thư đến triệu ông về kinh đô hội nghị cùng các tướng trong triều. Hôm ấy ông bảo các vị phụ lão rằng: “Tôi từ nay được vinh hiển, hôm nay vui triệu tôi về triều nhậm chức, anh hùng sinh trong thời chiến, đông chinh tây thảo, bốn biển là nhà, sao sông tỏ lòng chân thành với tình nội ngoại, với nghĩa xóm làng? Tôi có năm thoi vàng giao cho phụ lão và nhân dân mua ruộng đất để cung ứng vào việc tiệc lệ”.Sau đó ông cùng gia thần xa giá về kinh đô để hội nghị. bấy giờ vua phong cho ông làm Lễ bộ Thượng thư, Tả thị lang Đại phu. Ông nhận quan tước, từ đó thấm nhuần ân trạch của vua, hưởng lộc dồi dào của triều đình, do nhờ có duyên mà được như thế.Bấy giờ ông nhậm chức trong kinh đô, vừa được mười năm, đương vào ngày 15 tháng 11, mùa đông, bỗng thấy ông không bệnh nhưng tự nhiên qua đời. Các gia thần hoảng hốt, liền làm biểu tâu sự việc lên triều. Vua chuẩn cho đặt mộ tế ở ngoài kinh đô, sai sứ mang sắc, phong thần hiệu cho ông:- Phong Phạm Thọ Khảo làm quan đến chức Lễ bộ Thương thư, Tả thị lang Đại phu.- Tặng phong là: “Dực Vận Khai Bình Đại Liêu”- Chuẩn ban sắc phong cho họ Phạm cùng các trang khu từng xin làm thần tử của ông trước đây trở về lập miếu phụng thờ. Tốt đẹp thay!(Trích dẫn bản dịch Ngọc Phả lưu tại Viện nghiên cứu Hán Nôm)