BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG TA GỌI VỀThơ: Hảo TrầnXa quê hương suốt mấy chục năm rồiMãi trong ta nhớ miền quê yêu dấuCánh diều tuổi thơ lưng trâu sáo đậuNghe quê hương đất mẹ gọi ta vềChân ngập ngừng lội bước tới triền đêĐàn bướm nhỏ dập dìu hoa dại tímNhớ một thời tuổi thơ nhiều kỷ niệmGợi ta về với những giấc mơ xưaĐồng lúa xanh non ngút ngàn nắng mưaĐất bạc màu mẹ dày công chăm bónKhom lưng trên đồng cõng bầu trời trĩu nặngÚp mặt ruộng sâu góp nhặt hạt thóc rơiCon biết quê nhà vất vả lắm mẹ ơiMột nắng hai sương đất cằn đồng hạƯớt đẫm giọt mồ hôi đong đầy khoai lúaThấm một đời câu muối mặn gừng cayQuê hương mình bao nỗi nhớ đong đầyChiếc áo tơi bốn mùa che mưa nắngGió lào thổi cuộc đời thêm gánh nặngHạt thóc vàng mẹ đánh đổi thanh xuânYêu quê mình ta dạo bước bâng khuângBát nước chè xanh, câu hò ngọt lịmGiọng nói quê nghe nhọc nhằn thương mếnTa trở về nghe tiếng gọi quê hương..
Giờ chuyển thành đường màn kcn tiên sơn
Món ăn rất ngon,hợp khẩu vị của tôi,rất thích
Ko tìm thấy
Mô hình này ok
Tạm
Vâng
Tốt
Cảm ơn